Người đồng tính, chuyển giới phải được giam, giữ riêng?

Cần bỏ qui định người người đồng tính, người chuyển giới “có thể” giam giữ riêng vì “có thể” sẽ mang tính tùy nghi, đại diện Hội Luật gia TP Hà Nội góp ý về Dự thảo Luật tạm giữ, tạm giam do Đoàn ĐBQH TP Hà Nội tổ chức.

Đại diện VKSND huyện Sóc Sơn đồng tình, cho rằng việc giam giữ riêng với nhóm người đồng tính, chuyển giới là cần thiết và hợp lý dù hiện Nhà nước nước chưa quy định cụ thể về người đồng tính hay người chuyển giới. Khoản 1 Điều 22 qui định người bị tạm giữ được gặp thân nhân một lần trong thời gian tạm giữ, một lần trong mỗi lần gia hạn tạm giữ, người bị tạm giam được gặp thân nhân một lần trong một tháng, trường hợp tăng thêm số lần gặp hoặc người gặp không phải là thân nhân thì phải được cơ quan đang thụ lý vụ án đồng ý, thời gian mỗi lần gặp không quá một giờ. Đại diện VKSND huyện Sóc Sơn cho rằng, theo qui định này, người bị tạm giữ được gặp thân nhân nhiều hơn so với người đang bị tạm giam. Để đảm bảo công bằng, cần cho phép người bị tạm giam gặp thân nhân ít nhất 2 đến 3 lần/tháng.

Người đồng tính, chuyển giới phải được giam, giữ riêng?

(Cần luật hóa việc giam giữ riêng với người chuyển giới, đồng tính.     Ảnh: VnExpress)

Vị này cũng thống nhất với phương án 1 về qui định trong trường hợp đặc biệt, do điều kiện thực tế của nhà tạm giữ, trại tạm giam không thể đáp ứng được yêu cầu giam giữ riêng hoặc để bảo đảm yêu cầu điều tra, an toàn cho người chưa thành niên thì Trưởng nhà tạm giữ, Giám thị trại tạm giam, Trưởng buồng tạm giữ Đồn biên phòng phối hợp với cơ quan điều tra, Viện kiểm sát quyết định việc giam chung người trong cùng một vụ án, giam chung người chưa thành niên với không quá hai người đã thành niên chấp hành tốt nội quy của cơ sở giam giữ, giam chung người bị tạm giữ với người bị tạm giam. 

Theo quy định tại Điều 26, khi thực hiện việc khám nghiệm tử thi trong trường hợp người bị tạm giữ, tạm giam chết tại nơi giam giữ không có đại diện gia đình người bị tạm giữ, tạm giam chứng kiến. Đại diện VKS Sóc Sơn cho rằng, điều này là thiếu khách quan nên cần cho phép đại diện gia đình người bị tạm giữ, tạm giam bị chết tại nơi giam, giữ được chứng kiến việc khám nghiệm tử thi.

Bên cạnh đó, theo Điều 29 của Dự thảo thì người bị tạm giữ, tạm giam chỉ được nhận sách, báo khi được cơ quan đang thụ lý vụ án cho phép. Trong khi đó, Điều 9 Dự thảo lại qui định người bị tạm giữ, tạm giam được quyền nhận sách, báo. Nhiều ý kiến cho rằng,  đây là quyền đương nhiên người bị tạm giữ, tạm giam, nên cần sửa Điều 29 để không hạn chế quyền này của người đang bị giam, giữ.

Theo đại diện VKS huyện Mê Linh, Điều 25 Dự thảo nêu đối với trường hợp người bị tạm giữ, tạm giam đã bỏ trốn ra đầu thú thì cơ quan tiếp nhận, lập biên bản, báo cáo ngay cho cơ quan thụ lý vụ án và cơ sở giam giữ. Tuy nhiên, cần bổ sung qui định sau khi tiếp nhận thông báo đầu thú thì cơ sở giam giữ phải thông báo ngay việc đầu thú cho VKS có thẩm quyền, đồng thời thông báo cho thân nhân, người đại diện hợp pháp của người đầu thú biết.

Phương Thảo/Báo Điện tử Pháp luật và xã hội